NGÀY GẶP LẠI

Găp lại anh sau năm trời xa cách
Ngàn câu hỏi vương vấn mãi trong lòng
Trái tim nhỏ rộn ràng từng nhịp đập
Đã từng yêu sao có thể vô tâm

Em gặp anh trong khung trời kỷ niệm
Chiều cuối năm gió trời lạnh miên man
Anh dáng cũ gương mặt hiền im lặng
Em nhẹ nhàng cuối mặt tránh nhìn sâu

Anh mê đắm trong giọt sầu rượu nhạt
Anh say lòng trong nỗi nhớ niềm thương
Em ko tin người đã từng bên cạnh
Thành 1 kẻ có trái tim lầm đường

Em chợt thấy thương chính mình quá đỗi
Sẽ chẳng còn 1 trái tim thiên đường
Bước chân về trên con đường quen thuộc
Sao thấy lòng nhẹ bỗng tựa trời không

Đôi mắt đẫm ngước nhìn trời khấn nguyện
Chờ tiếng mưa gieo rắc xuống tâm hồn
Xóa tan hết những nỗi đau còn đó
Trả lại em trái tim trắng trong ngần

23-02-2012 . 16PM

LỐI NHỎ....


Có phút nào anh hoài niệm tình xưa

Ân tình cũ một thời ngàn say đắm

Có phút nào trong anh lòng chợt nhớ

Lối nhỏ về em hạnh phúc cùng anh


Trao ngây ngất trong ngàn lời dịu ngọt

Trao mắt nồng khi khẽ lướt nhìn nhau

Và đôi tay người nồng ấm bao đêm

Trên dòng sông ngọt ngào say tình ái


Có khi nào một chiều trên sông lỡ

Ánh mắt người nhìn nắng vỡ hoàng hôn

Gợi trong anh chút kỷ niệm chiều buồn

Cũng nơi đó ta trao tình mật ngọt

Ngỡ đâu rằng tình yêu là mãi mãi

Đắm chìm trong hạnh phúc bến mơ say

Đưa vòng tay em hân hoan rộng mở

Thốt giật mình nhìn lai chỉ chua cay...

NMQK


9hPM / 23-3-11

PHẢI CHĂNG...

Yêu một người dù lòng anh chẳng có em

Một ngày ta chợt nhận ra….

Khi cuộc sống này quá nhiều nỗi buồn,và thời gian vụt trôi quá mau…đã đủ lâu rồi, nhưng tại sao… trái tim ta cứ mãi chơi vơi, rạn vỡ, vô định không lối thoát….vì người, hay tại ta…???

Những giọt nước mắt xua thầm trong đêm tối, có đủ để làm ta quên dc anh? Có làm cho ta trở về với thực tại và hồn nhiên vô tư lự sống tiếp những ngày còn lại của cuộc đời, ta biết rằng câu trả lời tận sâu trong tâm khảm, mãi mãi chỉ là 1 số 0 tròn trĩnh, số 0 như kết quả mối tình của ta và anh, mối tình tràn ngập trong nụ cười… hạnh phúc….và nước mắt.

1 năm… Chỉ 1 năm ngắn ngủi thôi nhưng đối với ta sao dài vô cùng vô tận mỗi khi miên man nghĩ về. dài quá và lâu quá…bởi vì ta biết sẽ chẳng bao giờ, chẳng bao giờ có dc thêm 1 lần nào nữa…cứ mãi tự an ủi mình, ừ thôi đã xa nhau rồi, buồn làm gì…thương làm gì…và đau làm gì…khi người chỉ xem ta như 1 trò vui, 1 trò có thể khiến người vui khi buồn và tìm đến khi cần…vậy mà ta… 1 con ngốc cứ mãi cho rằng những điều người đối với ta đó là điều tuyệt vời nhất, hạnh phúc nhất, sâu sắc nhất…để rồi người quay lưng ra đi, ra đi mãi mãi không 1 lời tiếc thương…không 1 lời xin lỗi…không 1 lời giải thích…vì trong suy nghĩ của người….con ngốc như ta có đáng đâu để người cần phải làm như vậy.

Trong giấc mơ vội đến chập chờn bóng hình người…giật mình tỉnh giấc, sao ta hụt hẫng, hoang mang quá đỗi. vừa đánh mất điều gì đó quý giá lắm phải không…? Là tình cảm của người, hay là sự ngộ nhận của ta…đến làm gì và gặp để làm gì để ta phải mang thêm 1 vết thương lòng…rồi ta phải ra sao…phải sống như thế nào khi mỗi ngày đối mặt với lỡ làng, nhìn đời và nhìn người với đôi mắt mất niềm tin…e ngại…và mãi đắm chìm cùng những niềm đau không thể thổ lộ cùng ai.cứ thế mà sống cho qua ngày tháng…có biết rằng chính người đã cho ta dám chấp nhận tất cả…dám chấp nhận tất cả…vì người

Ngôi sao cô đơn…ngôi sao của ta…của người…ngôi sao vẫn còn lung linh trên bầu trời, nhưng trong đôi mắt ta nay chỉ còn đêm đen lạnh giá…đã mất 1 vì sao rồi…ta hiểu rằng…hiểu rằng….ta đã mất người thật rồi.

Con tim luôn có những lý lẽ riêng của nó…sự cảm nhận…ta không thể giải thích được. thời gian đã đủ lâu để ta bớt đau thương, hay đã đủ lâu để ta cần 1 điểm dừng cho cuộc đời mình…hoang mang…trống rỗng khi ta đối diện với người mới. con tim đập những nhịp đập dù có yêu thương đó, nhưng sao lạc lõng và vô tri đến như vậy…tự nhiên ta thấy tội nghiệp cho ta …con tim yếu mềm…có sống nổi nếu thêm 1 lần thất bại…thêm 1 lần tan vỡ nữa hay không…

Hạnh phúc…2 tiếng quá đơn giản để viết, nhưng không đơn giản có được….hạnh phúc…với ta sao xa vời quá…lạ lẫm quá…vì ta hiểu, và ta biết 1 điều rằng..mãi mãi…mãi mãi…và mãi mãi….ta không bao giờ có được….HẠNH PHÚC.!!!

NMQK

28/9/11

MƯA...BIỆT LY...




Cơn mưa kéo dài trong chiều, cơn mưa đầu tiên bắt đầu 1 hành trình luân chuyển theo mùa như vốn dĩ nó phải hiện diện...hết Xuân, tới Hạ, cuối Thu, và Đông ....

Những ngày mưa...nó gợi lên trong em thật nhiều nỗi nhớ và cảm xúc, em chưa hề quên được đêm mưa ấy . Có chăng là chỉ cố dặn lòng hãy ráng mà quên đi. Những hạt mưa nhẹ nhàng và mỏng manh đến thế nhưng tại sao trong từng nỗi nhớ thì nó lại nặng đến trĩu lòng như vậy...

Trong từng đêm mưa em hạnh phúc và ngọt ngào khi có anh, lang thang qua từng con phố, hồn nhiên vui đùa say mê cùng trời đất, lạnh run người nhưng thật thú vị biết bao, vì em biết rằng em đang thật sự sống và được sống. Như được trở về với thời thơ ấu ngây thơ, sống với 1 tâm hồn thánh thiện và thầm cảm ơn trời đã cho em gặp anh...

Ngày bên anh, em mong chờ những cơn mưa gieo rắc thật nhiều, bởi vì em biết 1 điều rằng, được anh ôm trong vòng tay khi ngoài trời trở lạnh thật ấm áp biết bao nhiêu, em cảm nhận hạnh phúc như mãi mãi...

Để rồi đến hôm nay nghe tiếng mưa như tiếng lòng đang thổn thức, đau đớn và xót xa cho một thời mộng đẹp đã qua...

Em sợ! Sợ thật sự những cơn mưa quá lớn và tiếng mưa quá day dứt làm em không thể nào ngăn được những dòng nước mắt tuôn rơi trong nỗi nhớ anh đến tận cùng...


Mưa ơi! có thể xua tan trong em nỗi nhớ anh không...em muốn lang thang dưới mưa để mưa xoá hết trong em, đừng để em phải nhớ thêm nữa, phải đau thêm nữa...Mưa Ơi!!!

Đôi mắt đẫm ngước nhìn trời khấn nguyện

Chờ tiếng mưa gieo rắc xuống tâm hồn

Xóa tan hết những nỗi đau còn đó

Trả lại em trái tim trắng trong ngần


Cho em mang nặng đời tình lỡ

Để rồi vội vã bước ra đi

Không quay mặt... không chào từ biệt

Để em làm thơ khóc biệt ly...

NMQK

20h00 PM / 23-3-11

MORE THAN WORDS


Hơn cả lời nói : Anh yêu em

Khi anh nói rằng Anh Yêu Em. Em thật sự thấy hạnh phúc và hãnh diện
Cảm giác trào dâng...ngập tràn trong em.
Nhưng có phải rằng đó là những điều em thật sự muốn nghe từ trái tim anh...???
Không phải em không muốn nghe anh nói...em chỉ cần anh biết một điều rằng...

Anh yêu dấu ơi, lời nói thật dễ dàng thốt ra
Nhưng sẽ tuyệt vời hơn nhiều nếu anh cho em biết những gì anh đang cảm nhận...
Cảm nhận từ chính em và từ con người em...
Xúc cảm ấy thật đặc biệt và sâu sắc hơn rất nhiều lời
Đó là tất cả những gì anh cần làm....
Hãy cho em thấy tình yêu của anh là có thật
Và anh chẳng cần phải nói yêu em...
Bởi vì 1 điều dễ hiểu...em đã biết và đã cảm nhận được.

Liệu anh sẽ làm gì nếu như em lấy mất những lời nói đó
Anh sẽ còn gì để nói với em...
Nếu như cứ mãi nói Anh Yêu Em, anh sẽ làm được điều gì mới khác ?
Sao anh không bộc lộ những cảm xúc mãnh liệt nhất
Để cho em thấy rằng tình yêu của anh là mãi mãi trên đời

Bây giờ tất cả những gì anh cần làm là hãy nhắm mắt lại, cảm nhận tình yêu tuyệt vời của chúng ta
Và hãy vươn đôi cánh tay ôm em thật chặt...
Đừng bao giờ để em ra đi rời xa anh

Hơn cả những ngôn từ vô nghĩa, em muốn anh hãy hành động và cho em thấy tình yêu của chúng mình
Và anh chẳng cần phải nói yêu em...
Bởi vì 1 điều dễ hiểu...em đã biết và đã cảm nhận được.

NGÀY HẠNH PHÚC

CÁI NẮM TAY

Hạnh phúc là khi có một bàn tay cho ta nắm, một bờ vai cho ta dựa và một người để ta yêu thương. Vì vậy, khi có một bàn tay cho ta nắm, xin hãy nhớ rằng... nắm chặt đừng buông.

Dẫu biết rằng những cái nắm tay không thể làm nên tình yêu nhưng có tình yêu nào thiếu được những cái nắm tay? Cái nắm tay, bản thân nó đã nói lên được nhiều điều: cảm giác an toàn, sự tin cậy, sự dựa dẫm, sự chở che và cả... sự ỷ lại nữa. Đó không chỉ đơn thuần là sự va chạm về thể xác mà còn là sự tiếp sức trọn vẹn, là cảm giác bình an.

Những cái nắm tay có lúc chặt, có lúc hững hờ nhưng vẫn là mối dây tuyệt diệu liên kết hai con người lại với nhau.

Cho đến một ngày bước chân mỏi mệt, hy vọng khi nhìn sang vẫn còn thấy ít nhất một người đồng hành ở cạnh bên... cùng những cái nắm tay dịu ngọt để lòng ta luôn cảm thấy ấm áp, thấy nhẹ nhàng.

Và để thấy....mình còn Hạnh Phúc